Viết ở phi trường
Chưa có đường bay thẳng từ Sài Gòn đến Seattle, mỗi lần đi hay về giữa hai nơi ấy tôi thường phải chuyển máy bay ở Đài Bắc hoặc Seoul. Các hãng máy bay cạnh tranh nhau, có những đợt giảm giá, tùy thời điểm đi lại, tôi cứ vé nào rẻ hơn thì mua. Phi trường hiện đại có thiết kế gần giống nhau, nhiều khi tôi không để ý mình transit ở phi trường nào. Ở đâu cũng ra khỏi máy bay bằng những đường ống, cùng những hành khách khác quốc tịch đi vội vàng trên những hành lang nối các cổng, qua những trạm kiểm soát an ninh giống nhau, rồi chờ đợi trên những băng ghế từa tựa nhau, để lại đi vào những đường ống lên những khoang máy bay y chang nhau. Nếu thời gian chuyển máy bay ngắn, mà chuyến bay đầu đến trễ, thì phải vắt giò lên cổ chạy cho kịp lên chuyến bay sau. Nhưng cũng có khi thời gian rộng rãi, tôi thong thả dạo chơi trong phi trường. Lúc ấy mới thấy ở mỗi nơi người ta đều cố phô bày nét đặc sắc văn hóa của dân tộc mình. Phi trường Đài Bắc dành riêng một không gian ưu thế để trưng bày những b...