Trà dư tửu hậu
Truyện ngắn Bữa ăn được hẹn ở nhà hàng Sang lúc 8 giờ tối, “để được yên tĩnh chuyện trò sau khi phần lớn thực khách đã no nê ra về,” như lời Nguyên nói. Triển hỏi: “Có những ai?”. “Ông và nữ nhà văn X.” Phản ứng của Triển ra sao không rõ, chỉ nghe tiếng xe cộ ù ù trong điện thoại. Nguyên hỏi: “Ông biết nhà văn X chứ?” Thay vì nói “Không” một cách trung thực, Triển đáp: “ Lạ gì! Đấy là con của mụ bán cá ở chợ Lèo.” Chợ Lèo ở đâu chẳng ai biết. Nghe nói thoạt kỳ thủy có một ông chủ tiệm chạp phô có thằng rễ chạy xe đò Vạn Tượng, đem về những mắm, đường, nếp, vải… đặc sản của nước Lào. Dân Lào ở thành phố này không đông, nhưng người từng làm ăn sinh sống bên Lào trở về thì nhiều, thỉnh thoảng nhớ hương vị một thời làm khách ở xứ người, họ đến tiệm chạp phô này để mua những món đặc sản không thể tìm được ở chợ thông thường. Cái tiệm chạp phô đó không nằm chơ vơ một mình; chung quanh nó có chừng mươi hàng quán khác và vài mươi cái sạp chỉ dọn ra rồi dẹp đi nội trong buổi sáng, bán những ...