Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2010

Trà dư tửu hậu

Truyện ngắn Bữa ăn được hẹn ở nhà hàng Sang lúc 8 giờ tối, “để được yên tĩnh chuyện trò sau khi phần lớn thực khách đã no nê ra về,” như lời Nguyên nói. Triển hỏi: “Có những ai?”. “Ông và nữ nhà văn X.” Phản ứng của Triển ra sao không rõ, chỉ nghe tiếng xe cộ ù ù trong điện thoại. Nguyên hỏi: “Ông biết nhà văn X chứ?” Thay vì nói “Không” một cách trung thực, Triển đáp: “ Lạ gì! Đấy là con của mụ bán cá ở chợ Lèo.” Chợ Lèo ở đâu chẳng ai biết. Nghe nói thoạt kỳ thủy có một ông chủ tiệm chạp phô có thằng rễ chạy xe đò Vạn Tượng, đem về những mắm, đường, nếp, vải… đặc sản của nước Lào. Dân Lào ở thành phố này không đông, nhưng người từng làm ăn sinh sống bên Lào trở về thì nhiều, thỉnh thoảng nhớ hương vị một thời làm khách ở xứ người, họ đến tiệm chạp phô này để mua những món đặc sản không thể tìm được ở chợ thông thường. Cái tiệm chạp phô đó không nằm chơ vơ một mình; chung quanh nó có chừng mươi hàng quán khác và vài mươi cái sạp chỉ dọn ra rồi dẹp đi nội trong buổi sáng, bán những ...

Bích Ngân

Hình ảnh
Đùng một cái Bích Ngân cho ra một lúc ba cuốn sách! Nghe nói cuốn tiểu thuyết ... Mà thôi, để mình đọc rồi mới nói, người ta nói là người ta nói, kệ người ta. Ngân nhỏ hơn mình mấy tuổi, xưng hô tôi tôi bà bà với mình, trong khi nói chuyện với người khác thì xưng em ngọt xớt. Người thì cao ráo đẹp đẽ, mặt bầu bĩnh, đôi môi khêu gợi ... Đàn bà viết văn như bà này ... hừm! Nhưng chờ mình đọc cái đã.

thả hoa vào nước

( Bài thơ này Thanh Nguyên gởi tặng, nói là mới làm, nhờ dạo này đã rảnh rỗi . ) Sẽ đến lúc em cùng bạn bè không biết nói gì qua mail chẳng còn gì để chat công nghệ 3G khiến em không còn háo hức đoán mặt người qua giọng nói trong phone! khi tiện nghi khiến em buồn rổi rảnh làm em chán cảm giác cuộc sống bất động trống không ... biết đâu đó là khi em mong thấy lại cầu vồng đọc cổ tích và mơ về hoàng tử là khi em ước có quả cầu pha lê nhỏ tìm thấy những gì đã mất quanh em ... khi ấy cho tôi có được lời khuyên em hãy nhặt hoa thả vào trong nước có thể là nụ hồng ai tặng em đêm trước hoặc chùm phượng rơi đỏ thắm sân trường nhành mai đang vàng rực giữa hai năm hay tinh khiết trắng màu bạch cúc những cánh hoa trả lại em màu sắc và hương hoa trả lại khí trời nước có thể từ băng bắc cực bốc hơi cả của giòng sông từng giờ ô nhiễm hay những hạt mưa dần cay nồng acid dù sao mắt ta nhìn tất cả vẫn trong xanh nếm vẫn ngọt lành đó-gọi-là-hy-vọng ... nhẹ hơn sóng điềm nhiên trên mặt sóng giữa chòng c...

Vườn

Bà Ngoại tôi ăn trầu. Vườn nhà Ngoại cau mọc dọc hai bờ mương, cây cau nào cũng có dây trầu leo quấn quit. Lá trầu mọc nhanh lắm, ít bữa là có người đến hái trầu. Họ bắc thang lên thân cau, tay ngắt từng lá trầu một, xếp lên nhau thành từng tay mười lá, rồi xây vòng tròn trong thúng, tính giá từng thiên. Một thiên trầu ngày xưa giá bao nhiêu tôi không nhớ, hồi đó tôi còn nhỏ quá, với lại giá trị đồng tiền thay đổi qua bao phen xã hội biến động đổi dời, bây giờ có nhớ chắc mà nói mỗi lần bán một thiên trầu Ngoại có được ba ngàn hay năm ngàn đồng cũng không gợi lên ý nghĩa kinh tế gì cả. Nhưng đó là một trong những nguồn thu nhập của Ngoại, kiểu nước nhỏ giọt đều đều, tích tụ quanh năm. Cau cũng vậy, cứ “ít bữa” theo cách nói của Ngoại, lại có người đến bẻ cau. Họ bắc thang dài vượt quá đọt trầu, rồi dùng hai gang bàn chân và hai gang bàn tay bám quặp lấy phần thân cau trơ trụi phía trên đọt trầu mà trèo tuốt lên gần tới ngọn, lặt một trái bửa ra xem nó già hay non, cau vừa đặc ruột th...

Thế giới tuyệt vời

Truyện ngắn đăng báo Tuổi Trẻ Cười số Tết Tinh mơ, một tiếng “cách” vang khẻ. Ấy là do cái nắp vuông đậy cái lỗ tròn khoét trên cánh cửa bếp bị Miumiu đẩy lên khi chui ra rồi để mặc cho tự rớt xuống đập vào cánh cửa mà gây nên. Ngoài ra, tư bề im vắng, và Miumiu thích như vậy. Những sinh hoạt riêng tư cần kín đáo. Nhẹ nhàng, uyển chuyển, với cái đuôi chếch xuống ba mươi độ, hơi cong cong, và hơi căng căng, Miumiu đi êm như ru men viền cỏ móng tay, vòng qua bụi cúc trắng, khuất hẳn trong đám tần ô. Tần ô kể như rau, và đất vườn rau xốp mịn mềm và mát. Miumiu chọn một vị trí đạt đủ bốn tiêu chuẩn trên, nhanh nhẹn bươi một cái lỗ, khéo léo xoay mình lại, toàn thân căng lên trong hai mươi tám giây, các cơ bụng vận động liên tục dưới lớp lông vàng hung rung rinh nhè nhẹ, độ cong của cái đuôi mỗi lúc một căng, đến mức tối đa, giữ nguyên tư thế quyết liệt đủ chín giây căng thẳng, sau đó dịu xuống khoan khoái. Nhẹ nhàng vén khoéo, Miumiu khẻ xoay mình, lấp lại cái lỗ nó đã bươi ra. Đỉnh đạc đư...

có thể nào là sự thật?

Dạo này không khỏe, huyết áp thất thường, bị khuyên chớ suy nghĩ, chớ làm việc với máy tính, nên mỗi ngày chỉ được đọc báo trên mạng 30 phút. Trời lạnh, thèm ăn chè, tự nấu cho mình một chén chè mè, vừa thổi, vừa ăn, vừa đọc. Tin trên báo Tuổi Trẻ (nguyên văn): Thứ Bảy, 23/01/2010, 08:16 (GMT+7) Đàn chó bécgiê cắn chết một phụ nữ TT - Người phụ nữ xấu số đó là bà Phạm Thị Ngắn (55 tuổi, trú tại buôn H’drát, xã Ea Kao, TP Buôn Ma Thuột, Đắc Lắc). Bà bị đàn chó bécgiê thuộc trang trại cà phê của một công ty cùng địa phương cắn chết khi mót cà phê rụng ở trang trại này chiều 21-1. Các nhân chứng cùng đi mót cà phê với bà Ngắn cho biết khi đang mót thì một đàn chó bécgiê lao ra, những người khác nhanh chân leo lên cây còn bà Ngắn bị chó táp quật ngã xuống đất. Một người đàn ông của trang trại chứng kiến sự việc nhưng không can thiệp dù nạn nhân kêu la. Tại hiện trường, hầu hết các phần cơ đều bị chó cắn nát và ăn mất, toàn bộ da đầu, mặt bị mất. Chưa đọc hết tin, chè nghẹn ở cổ họng rồi...