chiêm bao
Mình nghiệm ra hễ ngủ ít thì chiêm bao nhiều. Chợp mắt một cái thấy mình đang ở một nơi rất quen, những người đang gây gỗ ỏm tỏi chung quanh là bạn bè, vía mình đinh ninh là bạn bè, nhưng không xác định được là ai, rồi nhận ra có người lạ, rồi đánh nhau , mình sợ quá, vía mình lo coi chừng lỡ tay, coi chừng án mạng, rồi người ta chạy tán loạn đâu mất, còn lại mình vơ vẩn, rồi hình như vía mình nhớ ra mình phải đi hay đang đi đâu đó, nhưng bỏ quên hành lý ở đâu đó, đi tìm nó mà biết là không hy vọng gì, đau lòng lo lắng là mình đánh mất cái gì quan trọng lắm. Thức dậy nhìn đồng hồ thì thấy mình ngủ mới vài tíêng. Trước đây có thời kỳ mình cũng chỉ ngủ được những giấc ngắn đầy mộng mị, nhiều khi thức giấc rồi không dám ngủ lại vì sợ lại chiêm bao. Rồi tự nhiên sau một thời gian thì giấc ngủ dài ra, và nếu mình ngủ một mạch bảy tám tiếng thì hình như không chiêm bao gì cả, hoặc có chiêm bao mà mình ngủ kỹ quá nên quên tuốt luốt. Bây giờ mình thèm ngủ gì đâu, mà cứ sợ gặp những giấc chiê...