trong cơn sốt
Những chiếc lá
lãng mạn nương theo gió bay về phía mặt trời kết thúc trong một hốc kẹt.
Cuộc dạo chơi ký ức
lẩn lộn hiện thực không có bạn đồng hành
Mùa đông như pha
lê bàn chân dẫm qua những âm vang vô tận của tự do
Giữa mặt đất bầu
trời ánh sáng xuyên qua gân lá mục rửa rọi hình hài cổ thụ
Thời gian vuốt ve
nỗi quạnh hiu trong chộn rộn tưng bừng sự sống tưởng là bất tận
Mặt đất còn nơi
đâu chưa có đường bánh xe lăn qua cỏ đá một màu thăm thẳm
Ôm lấy mềm mại
thân tâm dòng nước không cuộn sóng chỉ sủi bọt rưng rưng
Niềm tin là tia
chớp nháng lên không thể bấu víu vào sấm vọng và im ắng của không gian rỗng.
Bữa ăn trên bàn
đá miếng cơm nắm trái ớt đỏ đánh thức cơn thèm khát phương đông
Đỉnh đồi xa mờ nhạt
cây phong cây tùng không múa hát điệu buồn trong dáng đứng bên khe.
Bãi thạch thảo
không nâng niu da gối đá cứng hơn đầu mây trắng đang vẽ tranh vân cẩu
Đường về không
còn xa những người chỉ đi vòng qua thiên đường làm dăm ba chuyện trần thế
Nhặt nhạnh bóng
vía hương xuân vớt vát tăm hơi mùa hè lần theo biên giới thời gian
Thưởng ngoạn sự nắm níu và từ chối kháng cự trong vận động tới vô cùng.