Trên đường rầy xe lửa
Chợt nổi máu phiêu lưu. Bèn lấy vé xe lửa đi về phương nam. Nghe nói ngày xưa có tới ba hãng xe lửa hoạt động ở vùng Tây Bắc Thái Bình Dương này, nhưng đầu thập niên bảy mươi của thế kỷ trước, hãng tàu hỏa Amtrak đã gom hết thành một tuyến đường thống nhất, và từ năm ngoái đã có mỗi ngày một chuyến chạy từ thành phố Vancouver của Canada đến thành phố Portland của Mỹ, và ngược lại, người đi lại ngày càng đông, nhờ cảnh đẹp dọc đường tàu. Tàu chạy dọc bờ biển, nối bốn thành phố lớn và ngừng ở một chục ga lẻ. Ga Bellingham là một ga lẻ, tàu ngừng chừng năm phút. Cho nên khoảng mười phút trước khi tàu đến, nhân viên duy nhứt của nhà ga đóng cửa sổ quầy vé, bước ra phòng chờ, vỗ tay ba cái để qui tụ tất cả ánh mắt trong phòng về phía bà rồi dõng dạc thông báo: “Hành khách, chỉ hành khách thôi, tập trung trên sân ga, sau vạch màu vàng, LÀM ƠN.” (Bà nhấn mạnh hai từ cuối). Sau đó bà gần như lùa tất cả bảy tám người cứ đứng lừng khừng qua cái cổng của hàng rào sắt, khiến những người đưa t...