Chuyện bí mật giữa tôi và Thằn Lằn Đen
(...)
- Ò ó o o …
Tiếng Gà Trống gáy xa xa…
A! Gần sáng rồi ư ? Hoàng Tử Cóc đứng dậy, cởi tấm áo choàng tía. Chàng gấp nó lại cẩn thận gởi vào tủ sách của tôi, để trở lại hình dạng con cóc lầm lũi ra đồng bắt sâu bọ.
Thằn Lằn Đen nuối tiếc níu góc áo choàng Hoàng Tử:
- Đừng hóa thành cóc ! Tôi muốn Hoàng Tử đẹp mãi như vầy.
Hoàng Tử Cóc mỉm cười:
- Còn có nhiều việc khác phải làm. Tôi không thể suốt ngày mặc áo choàng tía đi rong rễu nói chuyện tào lao.
Thằn Lằn Đen tiu nghỉu. (...) Thằn Lằn Đen chỉ có những câu chuyện để kể cho bạn Cóc nghe trong buổi gặp gỡ sau bao năm xa cách. Thế mà Cóc lại bảo là chuyện tào lao !
Tôi bí mật ra hiệu cho Hoàng Tử Cóc. Chàng cũng biết mình lỡ lời, muốn khoác lại tấm áo choàng tía mà ở lại chơi với Thằn Lằn Đen thêm chút nữa.

- Ò . .. ó… o… o...
Cái anh Gà Trống quỉ quái này ! Cứ gáy lên giục giã làm Hoàng Tử sốt ruột ngồi không yên. Thấy Hoàng Tử nhấp nhổm mà tội nghiệp. Không chừng lát nữa vội quá lại quên mất đuôi như Thỏ ngày xưa !
Tôi bèn giải vây cho Hoàng Tử. Tôi thì thầm cho một mình Thằn Lằn Đen nghe thôi:
- Chừng nào Hoàng Tử Cóc đi rồi, tôi sẽ kể Thằn Lằn Đen nghe những câu chuyện còn để dành của tôi. Chuyện bí mật giữa hai đứa mình, không cho Hoàng Tử biết được đâu !
Thằn Lằn vừa nghe vậy, vội bảo:
- Hoàng Tử ơi, nếu Hoàng Tử bận việc thì cứ đi đi , nhưng nhớ trở lại chơi nữa nghen.
Hoàng Tử mừng rỡ đứng dậy chào tôi và âu yếm nói với Thằn Lằn Đen:
- Bao giờ bạn buồn không có ai cùng chơi thì cứ tắc lưỡi ba lần bỗng bốn lần trầm, tôi sẽ khoác áo choàng tía Hoàng Tử đến với bạn, kể chuyện bạn nghe và nghe bạn kể chuyện.
Dứt lời Hoàng Tử Cóc biến mất. Tôi giật mình thức giấc. Bạn nhớ không, từ nãy giờ Hoàng Tử hiện ra trong giấc chiêm bao của tôi mà !

Tôi dụi mắt, sắp xếp giấy tờ trên bàn lại và thấy Thằn Lằn Đen vẫn còn đó, giương đôi mắt tròn vo nhìn tôi chờ đợi.
A, phải rồi ! Những câu chuyện này tôi định giữ lại cho mình, chép trong một quyển vở đẹp, để dành khi nào thích ai lắm mới kể cho nghe. Và tôi đã hứa với Thằn Lằn Đen là sẽ kể cho nó nghe.

(Trích từ truyện Bí Mật giữa tôi và Thằn Lằn Đen vừa được tái bản đồng loạt với các quyển "Ngôi nhà trong cỏ", "Ba người và ba con vật". Ba quyển này đều là truyện thiếu nhi. Có một cuốn "người lớn" là "Tiểu thuyết đàn bà" cũng vừa được tái bản lần thứ sáu. Mới nghe nhà xuất bản Văn hóa - Văn Nghệ báo tin như vậy, không biết có thay bìa mới không. Đành kiếm bìa sách cũ để lên đây ... khoe hàng.)
- Ò ó o o …
Tiếng Gà Trống gáy xa xa…
A! Gần sáng rồi ư ? Hoàng Tử Cóc đứng dậy, cởi tấm áo choàng tía. Chàng gấp nó lại cẩn thận gởi vào tủ sách của tôi, để trở lại hình dạng con cóc lầm lũi ra đồng bắt sâu bọ.
Thằn Lằn Đen nuối tiếc níu góc áo choàng Hoàng Tử:
- Đừng hóa thành cóc ! Tôi muốn Hoàng Tử đẹp mãi như vầy.
Hoàng Tử Cóc mỉm cười:
- Còn có nhiều việc khác phải làm. Tôi không thể suốt ngày mặc áo choàng tía đi rong rễu nói chuyện tào lao.
Thằn Lằn Đen tiu nghỉu. (...) Thằn Lằn Đen chỉ có những câu chuyện để kể cho bạn Cóc nghe trong buổi gặp gỡ sau bao năm xa cách. Thế mà Cóc lại bảo là chuyện tào lao !
Tôi bí mật ra hiệu cho Hoàng Tử Cóc. Chàng cũng biết mình lỡ lời, muốn khoác lại tấm áo choàng tía mà ở lại chơi với Thằn Lằn Đen thêm chút nữa.

- Ò . .. ó… o… o...
Cái anh Gà Trống quỉ quái này ! Cứ gáy lên giục giã làm Hoàng Tử sốt ruột ngồi không yên. Thấy Hoàng Tử nhấp nhổm mà tội nghiệp. Không chừng lát nữa vội quá lại quên mất đuôi như Thỏ ngày xưa !
Tôi bèn giải vây cho Hoàng Tử. Tôi thì thầm cho một mình Thằn Lằn Đen nghe thôi:
- Chừng nào Hoàng Tử Cóc đi rồi, tôi sẽ kể Thằn Lằn Đen nghe những câu chuyện còn để dành của tôi. Chuyện bí mật giữa hai đứa mình, không cho Hoàng Tử biết được đâu !
Thằn Lằn vừa nghe vậy, vội bảo:
- Hoàng Tử ơi, nếu Hoàng Tử bận việc thì cứ đi đi , nhưng nhớ trở lại chơi nữa nghen.
Hoàng Tử mừng rỡ đứng dậy chào tôi và âu yếm nói với Thằn Lằn Đen:
- Bao giờ bạn buồn không có ai cùng chơi thì cứ tắc lưỡi ba lần bỗng bốn lần trầm, tôi sẽ khoác áo choàng tía Hoàng Tử đến với bạn, kể chuyện bạn nghe và nghe bạn kể chuyện.
Dứt lời Hoàng Tử Cóc biến mất. Tôi giật mình thức giấc. Bạn nhớ không, từ nãy giờ Hoàng Tử hiện ra trong giấc chiêm bao của tôi mà !

Tôi dụi mắt, sắp xếp giấy tờ trên bàn lại và thấy Thằn Lằn Đen vẫn còn đó, giương đôi mắt tròn vo nhìn tôi chờ đợi.
A, phải rồi ! Những câu chuyện này tôi định giữ lại cho mình, chép trong một quyển vở đẹp, để dành khi nào thích ai lắm mới kể cho nghe. Và tôi đã hứa với Thằn Lằn Đen là sẽ kể cho nó nghe.

(Trích từ truyện Bí Mật giữa tôi và Thằn Lằn Đen vừa được tái bản đồng loạt với các quyển "Ngôi nhà trong cỏ", "Ba người và ba con vật". Ba quyển này đều là truyện thiếu nhi. Có một cuốn "người lớn" là "Tiểu thuyết đàn bà" cũng vừa được tái bản lần thứ sáu. Mới nghe nhà xuất bản Văn hóa - Văn Nghệ báo tin như vậy, không biết có thay bìa mới không. Đành kiếm bìa sách cũ để lên đây ... khoe hàng.)
