Người ta trẻ người ta muốn gì?
Để viết bài này tôi la cà ở quán café, sân trường đại học, và khu thương mại có rạp xi nê để làm quen những người trẻ. Với từng người tôi bắt đầu bằng cách chào hỏi và tự giới thiệu. Tôi là Lý Lan, em cho phép tôi hỏi vài câu để viết một bài cho báo Sinh Viên. Trong tổng số 36 người tôi “bắt đại” trong đám đông ở những nơi ấy, có 11 người hỏi lại tôi có phải người dịch Harry Potter, và 1 người nói có đọc bài tôi viết trên báo Sinh Viên. Điều này khiến tôi tin mình đã trò chuyện đúng đối tượng, những người không biết tôi và tôi cũng không biết họ. Câu hỏi thứ nhứt: Bạn bao nhiêu tuổi? Mười chín, mười bảy, hăm hai, hăm sáu, mười lăm, hăm mốt, hai mươi, mười tám, hăm chín, ba mươi. Người ta ở độ tuổi mười mấy, hăm mấy, ba mươi, thì người ta còn trẻ lắm. Phần lớn những người này xưng cháu/con với tôi. Nhưng người đọc bài này ( tôi hy vọng) là những người đồng trang lứa với họ, nên tôi đổi tất cả n...