Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2021

chờ bão

Hình ảnh
  Nhân lúc ngày được coi là còn sớm Con nhái thảnh thơi ngồi trên bờ giếng ngó trời xanh Cơn bão còn ở Philippines Con cắc ké nằm trên nhánh chùm ngây ngáp nghe tôi nói có người bữa hỗm hỏi thăm nó trầm ngâm nhìn mặt giếng biết chừng nào bão qua giờ này ngày vẫn còn là ngày mới lửng thửng bước chân qua lại khoảnh sân mảnh vườn đàn gà trống choai đang học gáy

qua sông

Hình ảnh
  Mưa xóa trắng bờ sông phà vừa ra Áo mưa ai kín mít nón che tùm hụp Dễ gì nhận ra nhau để mai sau nói Ngày xưa mình từng cùng qua sông Chiếc phà bồng bềnh ai chơi vơi vuốt mặt lai láng nhìn ngón chân ai bấm xuống sàn phà giữ cho bầu trời đừng chao đảo Giá mà phà trôi miết vào cõi mưa Hay bão nổi và dòng sông cuộn sóng Cho phà tan tành mộng tưởng tan theo Nhưng phà tới bến mưa dần dần tạnh Mang mang nước chảy về thăm thẳm Khoảnh khắc tương phùng tựa bóng mây Phà qua phà lại phà qua lại Mưa vẫn như hôm nào xóa trắng bờ

hồi phục

Hình ảnh
  Hôm nay mặt trời ngoi lên khỏi nóc nhà trọ trắng lóa Bông xoài rụng hết lá chuối te tua nhánh chùm ruột đeo dăm ba trái tôi đạp xe đi mua dừa xiêm, một miếng ba rọi và ba miếng sườn trái tim đập 133 nhịp một phút khi trở về nhà khiến máy đo kêu bip bip Nhưng bác sĩ nói vậy là tôi hồi phục rồi á Mừng ghê Bây giờ ra vườn hái rau rồi luộc ba rọi cuốn bánh tráng Vậy thôi chứ tôi đâu có tham vọng hay toan tính gì ghê gớm Giờ mỗi ngày còn tự xách giỏ đi chợ là thấy đời ô kê.  

tro than

Hình ảnh
  Buổi sáng khượi tro tàn tìm những lụn vụn của chiêm bao đêm qua Miếng than nguội có lẽ là đồ thật và tro bụi bốc lên cũng thật bếp lửa đầu hôm chập chờn bóng người ngâm hát ư a là huyễn ảo hay cũng thật như tro than ký ức Sợ sệt mơ hồ loãng tan theo mộng mị Đọng và đặc lại một nỗi buồn không thể tả Cảm giác lướng vướng như ghèn trên mi mắt được lau rửa Một gương mặt sạch chiêm bao cho một ngày mới Một thân thể lấp liếm bằng áo quần Một không gian cho những bước chân loanh quanh Cõi người ta đâu cần phải bao la

bầu trời có chim yến bay

Hình ảnh
  Bầy yến quần quần một vùng trời xám Chúng đang kháng cự tiếng gọi về chuồng? Hay tìm cách thoát khỏi bầu trời? Một bầu trời có chim yến bay Chúng quần quần mỗi chiều Vì đói sau một ngày cật lực kiếm ăn? Vì mệt sau một ngày bay rã cánh? Vì sợ sau một ngày là một ngày nữa Triền miên xây tổ tổ biến mất Miệt mài bay mãi vẫn trong bầu trời.

trong cơn sốt

Hình ảnh
  Những chiếc lá lãng mạn nương theo gió bay về phía mặt trời kết thúc trong một hốc kẹt. Cuộc dạo chơi ký ức lẩn lộn hiện thực không có bạn đồng hành Mùa đông như pha lê bàn chân dẫm qua những âm vang vô tận của tự do Giữa mặt đất bầu trời ánh sáng xuyên qua gân lá mục rửa rọi hình hài cổ thụ Thời gian vuốt ve nỗi quạnh hiu trong chộn rộn tưng bừng sự sống tưởng là bất tận Mặt đất còn nơi đâu chưa có đường bánh xe lăn qua cỏ đá một màu thăm thẳm Ôm lấy mềm mại thân tâm dòng nước không cuộn sóng chỉ sủi bọt rưng rưng Niềm tin là tia chớp nháng lên không thể bấu víu vào sấm vọng và im ắng của không gian rỗng. Bữa ăn trên bàn đá miếng cơm nắm trái ớt đỏ đánh thức cơn thèm khát phương đông Đỉnh đồi xa mờ nhạt cây phong cây tùng không múa hát điệu buồn trong dáng đứng bên khe. Bãi thạch thảo không nâng niu da gối đá cứng hơn đầu mây trắng đang vẽ tranh vân cẩu Đường về không còn xa những người chỉ đi vòng qua thiên đường làm dăm ba chuyện trần thế Nhặt nhạnh bóng vía hương xuân vớt vát...

nâng cốc thơ

Hình ảnh
  Người say trữ rượu Tôi trữ thơ cho những lúc như bây giờ Ngoài cửa sổ không trăng Buồng phổi thiếu không khí Rót vào cốc đêm lưng lưng cảm xúc Uống cạn một hơi lại rót thêm Những thương nhớ buồn vui ... từng chưng cất Đóng chai hàn kín để sống tỉnh qua ngày Tôi cần ô xy và ánh trăng Thơ không thiết yếu hay khẩn cấp Thơ là men của thất tình lục dục Nâng cốc thơ này tìm tri âm

bên kia núi

Hình ảnh
  Tôi nằm đây mộng về bên ấy, bên kia núi. Cánh chim chờn vờn trong ánh hoàng hôn Mây sa xuống thung lũng ngàn cành cây không đỡ nổi Tôi nhớ tiếng ù ù gió thổi trên đèo. Từng nghĩ đến một căn nhà treo trên thung lũng Bọn cắp ước mơ đã giăng dây cáp mắc những chiếc lồng cho du khách dòm vào chiêm bao của tôi chụp hình đăng lên mạng Đột nhiên tôi nghèo đi, có bữa không vét nổi một đồng mơ Đành tha phương cầu mộng Trái tim tổn thương quá nhiều vì hiện thực, vì sự phũ phàng và dửng dưng Tôi muốn tìm nơi chữa lành phiền muộn Một khe cạn giữa mùa mưa khúc nhạc âm trong vách núi Một phiến đá rêu khô nhạt màu để gối đầu Bên kia núi có bếp nhà ai còn ấm lửa Cho một người khánh tận giấc mơ đến ăn mày?

Đất

Hình ảnh
Cây đã mọc đủ lâu để hiểu đất Nơi rễ mình ăn sâu không phải Đất của riêng mình Đất còn là nhà của giun dế ấu trùng nhộng sên rắn rít cóc nhái và vô số sinh vật khác vô danh vô hình Cơn lốc xoáy Quật cây ngã xuống rồi biến đi như chẳng có gì đáng nói Nơi gốc cây đã bật lên sinh vật các loại tản cư tán loạn Trơ ra một hố đất trống không Nước mưa nhỏ nhẹ chảy vào đọng lại Tôi chỉ có thể làm một điều là nâng cây đứng dậy Cây đã mọc đủ lâu để hiểu đất sẽ ôm lại rễ cây truyền cho sinh lực Cây đã trải qua đủ giông tố để hiểu đất luôn nhận lại dù lá mục hột giống hay những rễ thương tích già nua.   

ký ức

Hình ảnh
  Hồn nhiên trong hạnh phúc vô ưu vô tư là lũ trẻ con chạy vòng vòng chơi nhân lúc đường xá vắng dần quen mặt bạn bè thầy cô trên màn hình nhỏ trong lòng tay một năm hai năm bất thường trở nên bình thường trẻ con đằng nào cũng sẽ lớn. Những sinh vật không phải chuột bầy nhớn nhác   chạy trên đường dồn lại sắp hàng xét nghiệm may thì âm tính được vô nhà máy cặm cụi theo dây chuyền làm tăng ca mỗi ngày mà cầm tờ giải trình lương bị trừ sáu bảy mục cũng đành chịu chứ biết làm sao. Cuộc sống hên xui đâu phải muốn là được Thiếu gì người ngon ơ bỗng dưng mắc bệnh cái chết không ngờ mình chết khi thấy người khác vẫn sống nhăn đâu ngờ trong bệnh có thiếu ăn có đau buồn cô lẻ đâu biết kiếp người yếu thế là thua.   Diễn biến hôm qua sẽ có người cố quên sẽ có người cố nhớ nhưng ký ức không phải là quên hay nhớ những mảnh vụn sót lại được lắp ráp có chủ đích theo chủ đề và bằng giọng của kẻ được ưu tiên thời nào kể cả thì tương lai cũng vậy. (tra...

Định nghĩa

Hình ảnh
    “Với người Mỹ, chí ít cũng thế hệ chúng tôi Việt Nam là chiến tranh và chiến tranh là một đề tài Người mỹ quan tâm.”   “Sơn ca là một con chim nhỏ hót khi xuân về Không phải con chim này nó là se sẻ Phượng hoàng cũng là chim Nhưng không có thực”   “Sợ, là đại dương Không phải lớn hay sâu là vấn đề Nó bí ẩn nó ám ảnh nó không thể nào biến mất Nó khiến con tàu là con tàu.”   “Trái dầu bay là hạt giống có cánh Của loài cây cao thẳng vươn lên tầng đỉnh của rừng Trái dầu bay bay trong thành phố dọc những con đường Lãng mạn và gợi hứng cho thơ nhạc họa Nó không bao giờ nảy mầm trên mặt đường nhựa”   Trong ngôi đền văn chương tôi lột trần tôi tự hiến tế bản thân Này da này lông xương thịt máu mỡ ngoại trừ Đám vi sinh vật cộng sinh hay ký sinh không phải của tôi Bộ não và hệ thần kinh trái tim và buồng trứng Đã cầm .

bản năng sinh tồn

Hình ảnh
  Cuộc sống bây giờ đơn giản. Sáng mở mắt ra thấy mình còn nằm trên chiếc giường của mình là tự thấy hạnh phúc. Thấy còn có điện bèn đi bơm nước, nấu nồi cơm bự, hâm nồi kho, hái rau, nấu canh. Ăn no một bữa cơm canh nóng, còn để lại cho trưa và chiều, hễ còn điện thì hâm lại, không thì ăn nguội cho qua bữa. Xong, mở máy tính. Còn nối được internet thì viết mail ngay cho chồng yên tâm, rồi coi tin này nọ. Bữa nay các trang truyền thông chính thống tràn ngập hình ảnh lính tráng, dù muốn dù không cũng phải ghi nhận màu sắc chiến tranh trùm lên các vùng phân chia đỏ cam vàng. Hôm nay là ngày thứ hai Chòm Sao khóa chặt đông cứng. Sau khi múa may, gọi là tập thể dục, mình mở trang word và ngồi nhìn nó. Bi kịch của đời mình là không có đức tin. Hồi nhỏ mình đã lộ tánh bẩm sinh là gạt bỏ mọi điều răn. Lớn lên bị đòn đời đau quá thì có biết sợ, bắt đầu tìm kiếm lối thoát khỏi “trò đời” hay “bàn tay con tạo”. Những lúc nhập định, tâm thần khao khát một hiển linh để có đức tin. Tiếc th...

Loa phường

Hình ảnh
  Ngày thứ nhứt Chòm Sao "khóa chặt, đông cứng". Làm thơ cách mạng để tự lên dây cót tinh thần. Hôm nay ngày trống trơn. Tay chân quơ chỏng gọng Nhạc loa phường hai bận Sáng chiều rậm rựt vang: Sẽ có nhiều vắc xin Ai ai cũng được chích Quân + dân đại thắng dịch Việt Nam ơi! Hà Nội ơi Tiến về Sài Gòn Trận chiến này cuối cùng! ghi chú ảnh:  chụp mặt đường trong khi chờ shipper. Dù chàng không thể đến . Cứ coi như lời được tấm hình đầy ẩn dụ! 

sức khỏe tâm thần

Hình ảnh
  Sau khi đọc tin buổi chiều, ngày 20/8/2021 Bình Dương dẫn đầu cả nước về số ca nhiễm trong ngày, tính theo tỷ lệ dân số cũng đứng đầu cả nước luôn, chị em mình lên giường, giăng mùng xong thì em học trò cũ gọi. Nay nó là bác sĩ đã về hưu mà trận này cũng phải tham gia chống dịch. Vài ba tuần nó gọi để hỏi thăm sức khỏe chị em mình, dặn dò vài ba điều như: Hàng hóa mua về hay shipper giao phải trút ra hết, cuộn ngược bao bì bỏ thùng rác rồi rửa tay với xà bông, tắm gội sạch sẽ, khò nước muối hay listerine vì virus trú trong họng hầu trong 5 ngày đầu sau khi xâm nhập. Mọi khi thầy trò nói chuyện ngắn gọn vì mình biết nó rất bận. Nhưng hồi hôm mắc gì mình nói với nó đủ thứ chuyện, cả tiếng đồng hồ, chuyện từ thời nó còn là học trò trường huyện ngày xưa tới chuyện tổ dân phố bây giờ. Nó nghe mình nói tới đâu cười khà khà tới đó. Chắc nó đầy mình kinh nghiệm với những bệnh nhân bị stressed. Nói xong mình ngủ một giấc tới sáng. Thức dậy ngồi yên nhìn bầu trời ửng hồng từ từ sau ngọn xo...

cửa sông

Hình ảnh
  Sông đến cửa, trời mây nhòa nhạt Sóng lình bình, giòng nước xoay ngang Sông có cần chảy lại dòng mình   Thủy triều xô chi con sóng ngược  Sông có cần chảy loang ở cửa Ráng đầu hôm đỏ cháy hai bờ Tôi có cần trở dòng định mệnh Sống lại đời không phải đời tôi Cửa sông là bắt đầu và kết thúc Một dòng trôi của mênh mông nước Một dòng sông và tất cả đại dương Đôi bờ dang không buông không giữ Cửa sông mở cõi tử cõi sinh Tôi có cần đau thắt với con trăng Tôi có cần sống một đời sông Trôi tất cả về nơi mờ mịt Trời mây sóng trăng và khói Quặn từng cơn đau cùng ráng đỏ Không thể đừng tuôn không thể đừng chảy Tôi có cần chảy lại thân tôi Sông có cần chảy dòng mình lần nữa Qua ngàn bến bờ về trăm ghềnh thác Tất cả đại dương có cần dâng ngọn sóng Thọc vào nỗi buồn bờ bãi hoang vu Tôi có cần đánh mất mình để sống một cuộc đời tìm kiếm bản thân.  

hãy tìm em nơi đó

Hình ảnh
  Trong nỗ lực suy nghĩ tích cực, tôi đọc báo Bình Dương mỗi sáng thức dậy, hy vọng tìm thấy thông tin thiết thực cho mọi người Bình Dương như hôm nay đang tiêm vắc xin ở đâu, mỗi người cần làm gì để được tiêm, vân vân. Báo đăng là Bình Dương cơ bản hoàn thành tiêm 570.000 liều vắc xin vào ngày hôm nay 10/8. Không thấy nói là sau khi tiêm được 1 liều cho 1/5 dân số rồi làm sao nữa. Hôm qua có đọc được tin lãnh đạo tỉnh khẩn cấp xin lãnh đạo trung ương cấp thêm vắc xin, nhưng chỉ chớp mắt một cái bản tin đó bị gỡ mất. Tin mới cập nhật sáng nay là “Đảng bộ khối các cơ quan và doanh nghiệp tỉnh : Chung sức, chung lòngtham gia phòng, chống dịch bệnh.” Đọc thêm vài báo khác, thấy có mỗi vnexpress có đăng tí chút về dịch ở Bình Dương, cung cấp thông tin chung như:  Bình Dương có 2,5 triệu dân. Đây là một trong những trung tâm công nghiệp lớn phía Nam với 50.000 doanh nghiệp, hơn 1,2 triệu công nhân làm việc tại 29 khu, cụm công nghiệp. Nhiều khu nhà trọ đan xen với nhà máy, xí ngh...

điệu buồn dân đen

Hình ảnh
  Chiều cuối tuần bỗng nghe im lặng quá, hỏi em mình sao không nghe ai hát karaokê nữa. Em nói cái đám ca hát om sòm gần nhà đã bị F0, nghe nói có đứa chết rồi. Đành mở youtube nghe nhạc blues. Đây là phóng tác điệu buồn dân đen: Nếu tôi có phép mầu tôi sẽ làm tiêu tan ngay Dịch bệnh Nếu tôi có đức tin tôi sẽ quỳ xuống Trong ngôi đền thiêng thay vì lên mạng hóng hớt Tiền trọ tiền ăn phải nhín cho tiền điện thoại Để chờ một tin nhắn lãnh gói cứu trợ Nếu tôi có tiền tôi sẽ mua cho những người đó Những người đang trên đường thiên lý về cố hương Một chỗ ở Qua đêm Nhưng tôi cũng như họ Bồng bềnh từng ngày đây đó Nếu tôi có phép mầu tôi sẽ làm tiêu tan nỗi buồn vạn cổ Ban phát nụ cười cho những người đó Những người bó gối ngồi trong nhà trọ hỏi nhau chuyện gì đang xảy ra Nếu tôi có đức tin tôi sẽ quỳ xuống Nếu tôi có tiền... Nhưng tôi chỉ có một đồng xu để dành cạo gió Link đến bài hát: https://www.youtube.com/watch?v=bb1SrngIufQ

Vấn đề

Hình ảnh
Xóm trọ hôm trước có những người  thông chốt không được, không thể về quê, phải quay dầu xe lại, hai ba người ở trong một không gian 12m vuông, chứa thêm một hai người bạn lỡ trả phòng trọ rồi. Một dãy trọ mấy chục phòng liền vách không cửa sổ như vậy, bao nhiêu con người sống như thế nào? Họ không thể ngồi yên trong không gian đó chờ vài ba bữa có người đến cho vài gói mì, cái bắp cải. Họ phải liều mạng ra ngoài, coi đâu có việc làm,  lén lút bán mua, đi giao hàng, hoặc nghe đâu có chợ 0 đồng hay có mạnh thường quân đang phát đồ là bươn bã chạy tới. Họ nói họ vẫn còn may! May hơn những người đang 3 tại chỗ. Không chấp nhận 3 tại chỗ thì nghỉ không lương, mất việc. Chấp nhận 3 tại chỗ là chấp nhận khả năng lây bệnh cao để làm và sống trong hoàn cảnh chưa ai từng có kinh nghiệm tổ chức,  kể cả chính quyền, lãnh đạo công ty hay công nhân. Hàng trăm ngàn người không có lựa chọn nào khác. Từ Thuận An, Dĩ An, Tân Uyên, Bàu Bàng... khắp tỉnh BÌnh Dương. Đọc báo Bình Dương b...

pandemic

Hình ảnh
 Buổi sáng ở đây là buổi chiều ở Mỹ. Tôi đi vòng vòng tập thể dục và làm những chuyện cá nhân xong thì đã trưa. Bên đó mới hết ngày hôm qua. Như bây giờ là trưa ngày 1 tháng 8, ở bển là đêm 31/7. Tôi mở máy tính đọc hết tin dịch bên nây thì coi số liệu về dịch bên đó. Ngày 31/7/2021 nước Mỹ có 78.357 ca bệnh mới, 308 người chết vì Covid-19. Báo chí đưa tin là hơn 90% số người chết vì coronavirus đã không tiêm vac xin. Nhưng dù có tiêm đầy đủ hai liều Pfizer hay Moderna vẫn có thể bị nhiễm coronavirus. Người ta được trấn an là chích ngừa giúp cho bệnh nhẹ đi nếu bị nhiễm và ít chết. Ông chồng ở bển bảo tôi yên tâm, dù đã chích hai mũi Pfizer ổng vẫn ở nhà, làm vườn, không tham gia hội hè tiệc tùng gì hết, nếu phải đi chợ hay đi khám bệnh đều đeo khẩu trang và sát khuẩn kỹ. Ổng đã quen với cuộc sống đó một năm rưởi, nay gần như thành thói quen. Ổng chỉ lo cho tôi, vì bây giờ Viêt Nam mới thực sự nếm mùi “pandemic”. Tôi cũng nói cho ổng yên tâm, tôi và em tôi cũng chỉ quanh quẩn tro...