cửa sông
Sông đến cửa, trời mây nhòa nhạt
Sóng lình bình, giòng
nước xoay ngang
Sông có cần chảy
lại dòng mình
Thủy triều xô chi con
sóng ngược
Sông có cần chảy
loang ở cửa
Ráng đầu hôm đỏ
cháy hai bờ
Tôi có cần trở dòng định mệnh
Sống lại đời
không phải đời tôi
Cửa sông là bắt đầu và kết thúc
Một dòng trôi của
mênh mông nước
Một dòng sông và
tất cả đại dương
Đôi bờ dang không
buông không giữ
Cửa sông mở cõi tử
cõi sinh
Tôi có cần đau thắt
với con trăng
Tôi có cần sống một
đời sông
Trôi tất cả về
nơi mờ mịt
Trời mây sóng
trăng và khói
Quặn từng cơn đau
cùng ráng đỏ
Không thể đừng tuôn không thể đừng chảy
Tôi có cần chảy lại
thân tôi
Sông có cần chảy dòng mình lần nữa
Qua ngàn bến bờ về
trăm ghềnh thác
Tất cả đại dương
có cần dâng ngọn sóng
Thọc vào nỗi buồn
bờ bãi hoang vu
Tôi có cần đánh mất
mình để sống
một cuộc đời tìm
kiếm bản thân.