cơn mưa chiều

Cơn mưa chiều hôm qua quật ngã mình. Buổi trưa đang ăn cơm với T. Vân ở quán Giang Nam bỗng cảm thấy nhức đầu, mỗi lúc một căng thêm. Gượng được về tới nhà , nằm lăn ra giường, mồ hôi vã ra. Rồi mưa xuống. Ớn lạnh. Thành ra lỡ hẹn bữa cơm chiều với Trang, áy náy vô cùng. Sáng lại lỡ hẹn với Chi vì ở nhà coi truyền hình, coi xong thì Ánh và Khải gọi điện giục ra quán điểm tâm, thành ra Phụng đến nhà không gặp.Đầu mình lúc này nhớ quên lộn xộn, chắc bạn bè thông cảm. Nhớ chiều qua, lúc Trang gọi điện thoại, vì đã trễ nửa giờ mà chưa thấy mình tới, mình nghe Trang nói đang ngồi một mình ngoài quán đợi, mình bèn thay quần áo để đi, mà rồi nhìn mưa, nghe ớn ớn nơi xương sống, lại thấy thương mình hơn thương bạn, nên không đi. Trang không giận mà còn bảo mình đi khám bệnh, bác sĩ trị không hết thì Trang sẽ cho một thang thuốc đặc biệt. Nhớ có lần Triết nói: ở Sài Gòn mà không có bạn bè thì ... chết!
Bữa nay Bellingham nắng ráo, khí xuân rạo rực, theo thư của M. Mình dặn anh ươm hột lettuce xuân, nhưng anh chỉ trồng củ cải và hành!

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222