tháng năm


Mấy trận mưa sớm, dăm chuyến đi chơi, những ngày bệnh lạ ... vậy mà cũng hết tháng tư.
Bây giờ tháng năm rồi, công việc bừa bộn, suy nghĩ ngỗn ngang.
Mà thôi, viết tiếp.
30 ngày còn lại của tháng 5 sẽ phải cặm cụi làm việc vì những việc dồn lại của tháng 4, ráng sao cho đừng bệnh gì nữa. Cũng đừng đi đâu nữa. Phải xong cái công việc đang làm này vào ngày 10 tháng 6. Phải xong. Đằng nào cũng phải xong. Không xong chắc không chết , nhưng không xong thì nỗi ngao ngán này kéo dài thêm chịu gì thấu. Tự mình bày ra thì mình phải tự giải quyết lấy. Mà thôi, không ca cẩm nữa.
Chụp được cái hình này lúc đi chơi. Lúc ngồi trên mõm đá nhìn ra khơi mình buột miệng nói thấy biển bỗng nhớ nhà, rồi giật mình. Khoảnh khắc đó đáng ghi thành mốc trong tâm tình mình. Bao nhiêu phen mình đã ngồi nhìn biển mà nhớ nhà. Là ngồi nhìn biển ở Bellingham mà nhớ nhà ở Sài Gòn. Cái khoảnh khắc ngồi trên mõm đá bạc nhìn trời nước mênh mang buột miệng nói nhớ nhà đó, mình chợt nhận ra mình đang nhớ nhà ở Bellingham.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222