Mưu kế rùa già
Ngày xưa ở tuốt bên xứ Ấn Độ có rất nhiều chim chóc thú rừng.
Nhiều loài sống bí mật trong hang sâu giữa rừng thẳm, không ai biết hành tung của
chúng ra sao cả.
Một hôm có một đám người tham ăn tính đi săn thỏ nhưng lại bắt
được một con rùa.
Con rùa này già lắm, có lẽ đã sống lâu tới một trăm năm. Mai
của nó dày cui, nứt nẻ, mốc thích.
Khi bị bắt, con rùa thụt hết đầu cổ tay chân vô trong mai và
nằm im ỉm trong đó. Nó không nhúc nhích nhưng nó lắng nghe.
Đám thợ săn lật tới lật lui con rùa, nhưng không biết làm
sao để làm thịt nó.
Một người bảo liệng con rùa vô tảng đá thiệt cứng thiệt to
cho cái mai vỡ ra. Nhưng mấy người khác không đồng ý, tiếp tục bàn cãi.
Người già nhứt đám nói: “Lấy búa bữa nó ra.”
Người già thứ nhì nói: “Chất lửa chung quanh nó mà đốt.”
Một người chưa già lắm nói: “Khỏi mất công! Chỉ cần đâm cây
nhọn vô mấy cái lỗ dưới cái mai là nó phải chết thôi.”
Một người còn trẻ nói: “Tiện nhứt là liệng nó xuống nước cho
nó chết ngộp!”
Con rùa nghe vậy vội la lớn: “Ối trời ơi! Đập vô đá, lấy búa
bữa, chất lửa đốt, đâm bằng cây nhọn… là đã quá khủng khiếp rồi, nhưng dù đau đớn
tôi cũng ráng chịu được. Chứ liệng xuống nước cho chết ngộp thì thiệt là kinh
khủng quá, xin đừng đối xử với tôi như vậy, tôi sợ bị liệng xuống nước lắm.”
Đám thợ săn nghe rùa nói vậy bèn cười hô hố: “Đã thế thì
chúng tao cứ liệng mày xuống nước!”
Cả đám hè nhau bưng con rùa liệng xuống hồ nước.
Vừa chạm mặt hồ, rùa lập tức thò hết đầu cổ và bốn chân ra
mà bơi như điên.
Vừa bơi rùa vừa cười như điên: “Ha ha ha… “
Đám thợ săn lúc đó mới
bật ngữa ra là mình đã mắc mưu con rùa. Lẽ ra họ nên biết con rùa là động vật
bơi giỏi. Nhưng bây giờ biết ra thì đã muộn rồi. Họ tức điên luôn!
Lý Lan kể lại chuyện
cổ Ấn Độ