màu biển
Biển đổi màu liên tục những ngày này. Chắc tại bầu trời không lúc nào yên tĩnh. Mây biến hoá khôn lường, mặt trời khi hiện khi khuất. Biển xanh lơ nhạt rồi đậm rồi sáng lên, có khi óng ánh bạc, có khi ngăn ngắt biếc, có lúc chuyển màu nâu, có khi nhìn như tím. Mình ngồi nhìn biển khoảng một tiếng đồng hồ, đắm đuối trong bức tranh thiên nhiên biến động, cơ thể buông thả lúc nào không hay, thậm chí không chủ ý. Chỉ định ngồi nghỉ chân một chút và ngắm biển khơi một chút. Mà đến khi cái đồng hồ báo thức nào đó trong đầu nhắc là "về nhà đi, máy giặt chắc ngừng chạy rồi, tới giờ nấu cơm rồi" mình mới nhận ra kim đồng hồ phút đã chạy hết một vòng tròn. Khi đứng lên mình có một tâm thái lơ ngơ. Không biết mình có ngồi đó ngủ thiếp đi một giấc chăng. Không biết mình có đang mộng du chăng. Không biết chung quanh mình là thực hay ảo. Chẳng lẽ mình đã ngồi ngắm màu biển một tiếng đồng hồ không nghĩ ngợi lan man, không bận tâm gió lùa, cây trút là, sống vỗ ghềnh ầm ào, chỉ chú ý màu biển thay đổi, chỉ lặng ngắm màu biển diệu kỳ, chỉ say sưa thụ hưởng màu sắc. Một bữa tiệc ngất ngư cho con mắt. Với lỗ tai mình vẫn thường hưởng thụ những bữa tiệc như vậy: đôi khi ở nhà một mình, chọn một cái dĩa nào đó có sẵn trong tủ, rồi chỉ ngồi mà nghe, có khi ngồi yên nghe đến hết dĩa, âm thanh tắt đi, và trong vắng lặng mình cảm nhận rõ cơ thể vẫn còn ngất ngây. Có khi cả ngày còn lại vẫn vương vương trạng thái say say lâng lâng. Bây giờ về nhà rồi, làm mấy công việc nội trợ rồi, lòng vẫn lâng lâng trong màu biển hôm nay.