Thơ Lê Đạt
Bóng chữ Chia xa rồi anh mới thấy em Như một thời thơ thiếu nhỏ Em về trắng đầy cong khung nhớ Mưa mấy mùa mây mấy độ thu Vườn thức một mùi hoa đi vắng Em vẫn đây mà em ở đâu Chiều Âu Lâu bóng chữ động chân cầu Phố cũ Phố cũ e đường xưa gặp lại Ngã thu đèn nháy một hưu tình Kỷ niệm úa vòng quanh quẩn lối Mùi cà phê đợi mắt đêm hương Nhớ Em mãi mãi xa Em mãi mãi gần Má nắng bạc mầu mưa chung thân nhớ Mắt thượng huyền Trăng khuyết nữa phân ly Thu nhà em Anh đến mùa thu nhà em Nắng cúc lăm dăm vũng nhỏ Mà cho đấy rửa lông mày Nông nỗi heo may từ đó Đêm mưa tuổi nổi ao đầy Đồi cốm đường thon ngõ cỏ Bướm lượn bay hoa ngày Tin phấn vàng hay thuở gió Tóc hong mùi ca dao Thu rất em và xanh rất cao vô đề Mây thấp nặng mướp giàn chữ đắng Áo ban mai quái nắng bay dài Không em phố chột trời hoang vắng Hoa nói gì xuân gọi tắc-xi đi Thuộc lòng Em tựa bản trường ca hiểm hóc Học trăm năm chưa dễ đã thuộc lòng ngó lời Đời người thơ hạnh phúc có lẽ là lần tìm những lời ti