Thơ Lê Đạt
Bóng chữ
Chia xa rồi anh mới thấy em
Như một thời thơ thiếu nhỏ
Em về trắng đầy cong khung nhớ
Mưa mấy mùa
mây mấy độ thu
Vườn thức một mùi hoa đi vắng
Em vẫn đây mà em ở đâu
Chiều Âu Lâu
bóng chữ động chân cầu
Phố cũ
Phố cũ e đường xưa gặp lại
Ngã thu đèn nháy một hưu tình
Kỷ niệm úa vòng quanh quẩn lối
Mùi cà phê đợi mắt đêm hương
Nhớ
Em mãi mãi xa
Em mãi mãi gần
Má nắng bạc mầu mưa chung thân nhớ
Mắt thượng huyền
Trăng khuyết nữa phân ly
Thu nhà em
Anh đến mùa thu nhà em
Nắng cúc lăm dăm vũng nhỏ
Mà cho đấy rửa lông mày
Nông nỗi heo may từ đó
Đêm mưa tuổi nổi ao đầy
Đồi cốm đường thon ngõ cỏ
Bướm lượn bay hoa ngày
Tin phấn vàng hay thuở gió
Tóc hong mùi ca dao
Thu rất em
và xanh rất cao
vô đề
Mây thấp nặng mướp giàn chữ đắng
Áo ban mai quái nắng bay dài
Không em phố chột trời hoang vắng
Hoa nói gì
xuân gọi tắc-xi đi
Thuộc lòng
Em tựa bản trường ca hiểm hóc
Học trăm năm chưa dễ đã thuộc lòng
ngó lời
Đời người thơ hạnh phúc có lẽ là lần tìm những lời tinh mơ nhất để tỏ tình
Ngỏ lời bằng những ngó lời
Bạn đọc nữ yêu thân đừng bao giờ đặt câu tọc mạch nguy hiểm:
“Ngỏ lời với ai?”
Ai đó có thể là chính bạn
Tìm Trầm
Lòng rừng già mà hoa thì con gái
Tóc dư hương
cho thương ngậm ngải tìm trầm
Thức
Thức chợt mới hay mơ rằng thực
Hoa đền tên nở nức hương đêm
Trái mù u
Xuân tự bao giờ
Mà hoa tuổi mở
Xuân tự bao giờ
Mà hoa ngực nở
Cho mùa dạ hương
Để má mấy thương
Để hường mấy nhớ
Mấy vườn liêu trai
Đèn phải hơi ai
Mà đèn đỏ mặt
Nhà ngổn ngang đường
Dây điện nhện vương
Lối sữa lộc măng mẩy nhựa
Trăng tròn thêm trái nhớ mù u
Trung du
Tháp gô-tích núm đồi trưa thở nắng
Chuông ngân chim
thân trắng
bướm cựa mình
Lửa gạo thắp hoa đèn soi cỏ lạ
Mây Sơn Tinh
nước cả
ngã ba tình
Tuổi chín
Ngực dự hương thơm đêm mùi tuổi chín
Mắt lá tre đằng ngâm mộng ba giăng
Vũng Tàu
Mắt nước con triều thu lên xuống
Mà tàu mắc cạn vũng tình trăng
Ú tim
Ngỡ trốn đùa
đâu ngờ em trốn thật
Rừng ngàn tìm lạc giọng
hu… ú tim
Chia xa rồi anh mới thấy em
Như một thời thơ thiếu nhỏ
Em về trắng đầy cong khung nhớ
Mưa mấy mùa
mây mấy độ thu
Vườn thức một mùi hoa đi vắng
Em vẫn đây mà em ở đâu
Chiều Âu Lâu
bóng chữ động chân cầu
Phố cũ
Phố cũ e đường xưa gặp lại
Ngã thu đèn nháy một hưu tình
Kỷ niệm úa vòng quanh quẩn lối
Mùi cà phê đợi mắt đêm hương
Nhớ
Em mãi mãi xa
Em mãi mãi gần
Má nắng bạc mầu mưa chung thân nhớ
Mắt thượng huyền
Trăng khuyết nữa phân ly
Thu nhà em
Anh đến mùa thu nhà em
Nắng cúc lăm dăm vũng nhỏ
Mà cho đấy rửa lông mày
Nông nỗi heo may từ đó
Đêm mưa tuổi nổi ao đầy
Đồi cốm đường thon ngõ cỏ
Bướm lượn bay hoa ngày
Tin phấn vàng hay thuở gió
Tóc hong mùi ca dao
Thu rất em
và xanh rất cao
vô đề
Mây thấp nặng mướp giàn chữ đắng
Áo ban mai quái nắng bay dài
Không em phố chột trời hoang vắng
Hoa nói gì
xuân gọi tắc-xi đi
Thuộc lòng
Em tựa bản trường ca hiểm hóc
Học trăm năm chưa dễ đã thuộc lòng
ngó lời
Đời người thơ hạnh phúc có lẽ là lần tìm những lời tinh mơ nhất để tỏ tình
Ngỏ lời bằng những ngó lời
Bạn đọc nữ yêu thân đừng bao giờ đặt câu tọc mạch nguy hiểm:
“Ngỏ lời với ai?”
Ai đó có thể là chính bạn
Tìm Trầm
Lòng rừng già mà hoa thì con gái
Tóc dư hương
cho thương ngậm ngải tìm trầm
Thức
Thức chợt mới hay mơ rằng thực
Hoa đền tên nở nức hương đêm
Trái mù u
Xuân tự bao giờ
Mà hoa tuổi mở
Xuân tự bao giờ
Mà hoa ngực nở
Cho mùa dạ hương
Để má mấy thương
Để hường mấy nhớ
Mấy vườn liêu trai
Đèn phải hơi ai
Mà đèn đỏ mặt
Nhà ngổn ngang đường
Dây điện nhện vương
Lối sữa lộc măng mẩy nhựa
Trăng tròn thêm trái nhớ mù u
Trung du
Tháp gô-tích núm đồi trưa thở nắng
Chuông ngân chim
thân trắng
bướm cựa mình
Lửa gạo thắp hoa đèn soi cỏ lạ
Mây Sơn Tinh
nước cả
ngã ba tình
Tuổi chín
Ngực dự hương thơm đêm mùi tuổi chín
Mắt lá tre đằng ngâm mộng ba giăng
Vũng Tàu
Mắt nước con triều thu lên xuống
Mà tàu mắc cạn vũng tình trăng
Ú tim
Ngỡ trốn đùa
đâu ngờ em trốn thật
Rừng ngàn tìm lạc giọng
hu… ú tim