vầng trăng thổ mộ
Trong lúc soạn tập truyện ngắn mới, bỗng nhớ cái truyện viết hồi hăm mấy tuổi này. Ngày ấy có một chuyến xe thổ mộ lộc cộc đưa Thi về Lò Chén. Ngồi trên chiếc chiếu trải sàn xe, Thi tròn mắt nhìn con đường đất đỏ chạy lùi lại, uốn quanh co và khuất sau những vườn măng cụt âm u. Thỉnh thoảng một chòm cau cao vút vượt lên trên những ngôi nhà gỗ lợp ngói. Nối theo vườn măng cụt là vườn sầu riêng thoáng đãng, rồi đến vườn mít tố nữ lúc ấy đang mùa, mùi mít chín thơm ngào ngạt chan đầy không khí mát rượi. Bánh xe gỗ lộc cộc lăn trên lôí mòn, lúc sụp lỗ trâu, lúc trèo lên dốc. Xe đã tới vùng gò. Đó đây vài cây mít cao lớn đứng làm ranh giới giữa xóm vườn và xóm lò. Những lò chén, lò lu, lò gốm nằm rải rác trên sườn đồi, mỗi lò to gấp mười cái nhà, hình dáng gợi Thi nhớ đến những cái mả khổng lồ. Quanh lò, lu hũ xếp thành hàng dài và cao như xây thành. Chén tô mẻ nằm ngổn ngang khắp nơi. Thi đã về tới ngoại. Bác đánh xe dừng ngựa bên gốc mít trong một khoảng sân lát bằng mảnh lu bể. Bà ngo...