nhật ký cũ
đọc lại nhật ký
những độc thoại anh không bao giờ hiểu
ngày giờ ấy
em buồn tủi đớn đau tuyệt vọng
khóc với mình
lảm nhảm như một người điên cô độc
tự nhiếc mình
tự dỗ mình
rằng không có giấc mơ nào trọn vẹn
rằng không có ác mộng nào triền miên
rằng sẽ một ngày mình tỉnh giấc
giờ đã là ngày em thức
chuyện chiêm bao càng cố nhớ càng quên
những độc thoại anh không bao giờ hiểu
ngày giờ ấy
em buồn tủi đớn đau tuyệt vọng
khóc với mình
lảm nhảm như một người điên cô độc
tự nhiếc mình
tự dỗ mình
rằng không có giấc mơ nào trọn vẹn
rằng không có ác mộng nào triền miên
rằng sẽ một ngày mình tỉnh giấc
giờ đã là ngày em thức
chuyện chiêm bao càng cố nhớ càng quên