hái dâu

Dâu tây đang chín, cuối tuần này có lễ hội dâu tây (strawberries). Nhưng mình đã qua cơn mê ăn dâu tây rồi, với lại cuối tuần nhà có khách, nên bữa nay đi hái dâu trước. Mấy bụi dâu tây trong vườn mình chỉ đủ nuôi chim, mình phải đi ra trang trại chuyên trồng dâu tây để hái. Kêu là U-pick (mày mua mày tự hái). Một đô hăm lăm xu nửa ký. Lần đầu đi hái, mình cứ hái một trái cho vô thùng thì một trái cho vô miệng, ăn không biết bao nhiêu, bây giờ nghĩ lại mà sợ, cũng lạ là mình không bị ngộ độc hoá chất diệt nấm mốc và thuốc trừ sâu và những chất hoá học gì nữa đó mà M đem ra doạ mình. Mình cũng không đến nỗi sợ hoá chất lắm, nhưng bao tử bây giờ xuống cấp rồi, ăn chừng mươi trái dâu là thấy cồn cào trong bụng.

Dâu mới hái nặng lắm, một thùng nhỏ nhỏ mà mười mấy ký. Mình ham trái chín đỏ, ngọt hơn, nhưng chúng dễ giập, phải hết sức nương tay, hái rồi cân rồi đổ vô thùng rồi đem về rồi rửa, rồi cắt gọt, rồi ướp đường, rồi bỏ vô tủ lạnh, chờ tới lúc ăn cơm xong đem ra tráng miệng thì ... hỡi ôi, ngon quá mạng.

Tuần sau đi hái nữa, cúi lom khom hái dâu cũng cực mà vui.