RFA

Tội nghiệp anh Mặc Lâm. Không biết người già trẻ mập ốm ra sao. Ảnh liên lạc với mình bằng điện thoại mà cứ nhằm lúc mình đang "nối mạng" - đừng cười tui bây giờ vẫn còn xài dial up - cái nào còn xài được thì cứ xài. Mấy phen đổi tới đổi lui các hãng cung cấp dịch vụ, rốt cuộc tiền mất tật mang, máy tính của mình dính đầy rác,ghẻ, virus, và "sập" ba phen, đành quay về với mạng WWU, ở trong campus thì có thể dùng wireless, nhưng khi ngồi nhà thì phải dùng diện thoại để bàn để nối mạng - Ủa, đang nói chuyện anh Mặc Lâm mà.
Chuyện như vầy: sau khi liên lạc trật vuột nhiều phen, xài cả email và hẹn hò giờ giấc không chính xác (vì Washington DC cách Bellingham 3 múi giờ), cuối cùng hai bên liên lạc được và chuyện trò vui vẻ. Hôm qua anh gọi đến - lại than điện thoại gì kỳ quá, gọi hoài không được, mình nói tại điện thoại Mỹ nó vậy đó mà, anh nói đâu phải - rồi anh thông báo là bài giới thiệu Lý Lan của anh trong tạp chí văn học nghệ thuật của đài RFA sẽ phát vào chủ nhật này, anh có cho địa chỉ website là http://www.rfa.org/vietnamese/ Hồi hộp đón coi!

Trong khi chờ đợi, đọc tiếp thơ Thanh Nguyên

Tự bạch dùm


cú ngã tuổi hai mươi
ta tưởng mình không gượng nổi
chỉ là tưởng thôi
bởi thời trẻ trung yêu vội
chiêm bao tưởng cuộc dời
bão rớt tưởng sương rơi !..

·

cú ngã tuổi ba mươi
người ấy nay đâu
nào ta có biết
buổi ấy công danh là tình-yêu-kép
tay trơn đành chọn một chia đôi

·

cú ngã tuổi bốn mươi
ta dừng lại ốc đảo xa xôi
chỉ cần một bóng dừa râm mát
chỉ cần một ngụm nước cho qua cơn khát
cho sa mạc đỡ mênh mông



cú ngã tuổi năm mươi
phải chăng là cú ngả cuối cùng
người cũng đã nếp nhăn mờ trán
đã khó thốt những lời lãng mạn
vu vơ mời cơm
vu vơ vãn chuyện đất trời

·

cú đột quỵ tuổi sáu mươi
giường bệnh ta còn ai bên cạnh
người thiếu phụ tứ tuần
cả đời ta lẩn tránh
giờ yếu ớt trong tay nàng
ta - đứa trẻ
không hơn…

(Trích từ tập hát thơ của Thanh Nguyên)

Anh đào vườn nhà mới hái.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng