tương lai
chậm rãi bà già vuốt phẳng tờ hai ngàn đồng rồi xếp làm tư cất vô túi áo
quay đi mắt nhìn xuống đất
tôi nói với những người đang ngồi chung bàn ăn
tôi nhìn thấy tôi-tương-lai đó
họ gạt đi, cười như chuyện giỡn
nhưng tôi biết
người lạc quan nhứt đám
tự tin hơn tất cả
không tỏ vẻ gì bận tâm
không có lý do gì để sợ
cũng sợ
quay đi mắt nhìn xuống đất
tôi nói với những người đang ngồi chung bàn ăn
tôi nhìn thấy tôi-tương-lai đó
họ gạt đi, cười như chuyện giỡn
nhưng tôi biết
người lạc quan nhứt đám
tự tin hơn tất cả
không tỏ vẻ gì bận tâm
không có lý do gì để sợ
cũng sợ