ngỗn ngang
Bây giờ đang có bão. Gió thổi suốt đêm. Cửa nẻo kín bưng mà vẫn nghe tiếng gió gào thét. Thức nhiều lần, nghĩ ngợi lung tung.
Đọc bốn năm cuốn sách một lúc. Có lẽ vì tâm không yên nên không tập trung hứng thú vào một cái gì cho trọn vẹn. Đầu giường một cuốn, dưới chân sofa một cuốn, trên bàn nhà bếp một cuốn, bên cạnh máy tính một cuốn... Loanh quanh trong không gian giới hạn, cầm cuốn này đọc dăm bảy trang, bỏ xuống đi làm việc gì đó, rồi cầm cuốn khác lên đọc tiếp. Đầu óc ngỗn ngang thập cẩm.
Tấm hình này chụp hôm nọ, lúc tuyết mới rơi, ban đêm. Sáng sớm mình mở cửa nhà bếp ra vườn, thấy đôi đép bỏ quên bên ngoài bị tuyết phủ, sẵn máy bèn chụp cái hình. Lúc đó thấy buồn cười. Bây giờ nhìn cái hình, lại buồn buồn vô cớ
Đọc bốn năm cuốn sách một lúc. Có lẽ vì tâm không yên nên không tập trung hứng thú vào một cái gì cho trọn vẹn. Đầu giường một cuốn, dưới chân sofa một cuốn, trên bàn nhà bếp một cuốn, bên cạnh máy tính một cuốn... Loanh quanh trong không gian giới hạn, cầm cuốn này đọc dăm bảy trang, bỏ xuống đi làm việc gì đó, rồi cầm cuốn khác lên đọc tiếp. Đầu óc ngỗn ngang thập cẩm.
