nhớ Sài Gòn không

cơn mưa chiều đùng đùng sấm sét ào ào nước lũ
người ướt lướt thướt người đi lóp ngóp

người người lo toan người người bận bịu
một giây riêng tư là lúc dõi mắt tìm nhau

sống nó hay là mất nó
phút giây này
ở chốn này

hỏi nhớ Sài Gòn không người cười ha ha như tiếng xe gắn máy nổ
chợt hiểu ra Sài Gòn không bao giờ là nơi để nhớ

sống nó hay là
mất nó

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222