Gió

Lần đầu tiên trong đời mình bị gió thổi bay, theo nghĩa đen hoàn toàn. Chẳng phải vì mình ốm ýêu mong manh như cánh hoa sao nháy, mà ngược lại, mấy tháng nay do ăn và ngủ là hoạt động chính nên lên cân đều đều, hiện nay nặng 55 KG, cộng thêm các thứ phụ tùng và quần áo ấm khi đi ra ngoài đường thì ít nhất cũng 60Kg, trông giống như bao gạo di động. Vì vậy mình phải tranh thủ mọi lúc thời tiết khả quan mà ra đường cho có vận động một chút. HÔm qua thấy trời tạnh mưa, thỉnh thoảng lại có chút nắng hửng lên, bèn xách giỏ đi chợ, đi bộ vì có một cái tiệm bán đồ ăn cách nhà ba con đường ngang, tiệm nhỏ nhưng có bán sữa là thứ mình định mua. Khi đi gió đã thổi lai rai - gió thổi lai rai suốt ngày đêm ở xứ này nên chẳng đáng chú ý. Đi nửa đừơng thì gió nổi lên đùng đùng, thổi thẳng vào mặt vào ngực khiến mình bước tới không được như thể bị một bức tường ép mình lùi lại. Khi gió dịu mình đi tiếp, gió to thì đứng lại. Mua sữa mua giấm xong thì gió đã trở thành cuồng phong, mấy người đi bộ ngoài đường phải chạy vô tiệm tránh gió. Đứng trong tiệm mà nghe gió giật đùng đùng trên mái nhà. Gió nguôi mình bèn đi về. Dè đâu gió lại nổi lên, lần này mình đi thuận hướng gió, bị thổi từ đằng sau lưng, mình cứ bay lướt lướt tới, rồi mất đà và hoảng hốt vì bị bay lảo đảo xuống lề đường, nên ráng ghìm lại. May mà đoạn đường về nhà không dài, và sau khi bị thổi bay mấy thước mình lại đâm ra khoái, cứ để gió thổi tiếp, chỉ cố giữ cho không bị thổi xuống lòng đường, về tới nhà khoẻ re! Sáng nay đọc báo thấy bản tin gió mạnh thổi ngã cây sập nhà đứt dây điện xe lạc tay lái, máy bay không hạ cánh cất cánh được, và nhiều thiệt hại khác ... nằm trên trang nhất của tờ Bellingham Herald.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222