tự truyện

lại thức vì ánh trăng
bức tranh trong khung cửa sổ phía tây thật hoang đường
cành anh đào trơ trụi chém chằng chịt mặt trăng
tưởng mình mộng du tưởng mình bay như mây trắng

lại nghĩ không đâu
(viết rồi xoá rồi viết rồi xoá
những lời không đâu những ý tưởng không đâu)
hay thử đổi thói quen – làm gì khác vào buổi sáng
chứ đừng viết khi mới thức dậy
để hoang tưởng tan đi trong vụn vặt thường ngày

lại ngồi viết
(nghĩ cho sâu và nghĩ cho cùng
những nghĩ ngợi không đâu là những nghĩ ngợi đáy lòng
không thể không nở không đành không dám viết)
điều viết ra như áo mặc chỗ đông người
dẫu cắt đo theo mình do mình chọn màu chọn kiểu
là để che thân

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222