vẩn vơ

Bà ngoại hồi còn sống có tật
nói chuyện với kẻ khuất mặt khuất mày
tháng bảy mưa dầm khuya ướt rượt
bếp vẫn đỏ than
bà cặm cụi chẻ cau
thỉng thoảng vói tay đưa võng
em tôi ngủ rồi nhưng tôi thức
gối đầu trên bắp vế bà tôi cố lắng nghe
tiếng bà rì rầm
tiếng bà thở ra
tiếng bà bật cười
tiếng bà nuốt nghẹn
tôi liếm giọt nước mắt bà rơi xuống môi tôi mằn mặn
rồi ngủ quên

Bà ngoại mất rồi tôi có tật
nói chuyện với kẻ khuất mặt khuất mày
tháng giêng biển bãi hoãi những cơn bão
chiếc ghế trống
biển cũng trống vắng những cánh buồm
những chiếc xuồng độc mộc
những kẻ đào hào
những đứa trẻ chạy lăng quăng
những đôi tình nhân thong thả bước
những gia đình ăn pic nic
trong công viên
rừng dương âm u chim ó bay quần quần canh giữ
bí mật tấm bia
sanh sáu chín chết lẻ tư – ba mươi lăm tuổi
tại sao?

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222