kẹt xe

Ngày nào mình cũng đứng trên ban công trước nhà nhìn xuống ngã tư Nguyễn tri Phương - An dương Vương coi cảnh kẹt xe. Chắc là do đứng đó hít quá nhiều khí thải của xe cộ đủ loại nên mũi khô, họng khô, thở khọt khẹt. Biết không khí ô nhiễm, nhưng đâu biết làm sao đừng hít thở? Mà cảnh kẹt xe thì có gì đáng coi?
Chiều hôm qua đứng coi kẹt xe, nghĩ vơ vẩn, vô nhà viết lăng nhăng. Bỏ nửa chừng vì chợt nhận ra mình viết lòng vòng càng viết càng xa cái ý tưởng ban đầu đã thôi thúc mình viết. Bây giờ muốn viết lại, nhưng mất hứng rồi. Mất cả cái thú coi kẹt xe. Viết văn không tới nơi tới chốn cũng có chỗ hại là vậy.
À, trên báo Cần Thơ có một bài phỏng vấn mình của Xuân Viên. Đây là cái link tới bài đó.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222