007

Chiều hôm qua M đổi gu, nhứt định đi coi một cái 'dumb movie' như Cassino Royale chẳng hạn. Rạp đông, và đúng như M dự đoán, đầy 'bọn trẻ'. Tụi nó đang được nghỉ lễ mà. Tụi nó đi từng cặp hay cả đám, đứa nào cũng bưng khư khư trong tay cái lon bắp rang bự bằng cái xô và cái lon nước ngọt cở một lít. Phim chua chiếu, M chưa ngồi xuống ghế vội, đứng giữa rạp nhìn quanh, xong rồi kết luận: Mình có thể về được rồi. Chỉ cần nhìn đa số khán giả là đủ biết chắc phim này 'dumb'cỡ nào. Ai mà cắt nghĩa được chữ 'dumb' M dùng, nếu nói với 'bọn trẻ' chắc chắn chúng chẳng hiểu. Phim hấp dẫn ngay từ phút mở màn với một pha rượt đuổi ác liệt kéo dài đến sốt ruột, và kết thúc cũng bằng một pha săn đuổi ác liệt. Dĩ nhiên giữa hai pha săn đuổi mở màn và kết thúc là những cuộc săn đuổi đánh đấm bắn súng vật lộn liên tục. Thực ra phim cũng hay chứ. Chiều thứ bảy mùa đông ở xứ này còn cách giải trí nào hay hơn là chui vô rạp hát hít thở mùi bắp rang bơ và để cho đầu óc căng thẳng 2 tiếng rưỡi đồng hồ?
Ra khỏi rạp gió lạnh buốt óc. Sáng ngủ dậy thấy tuyết đang rơi tơi bời. Không dám ra khỏi nhà, đành chụp hình qua cửa sổ.