bữa nay nắng lên rồi

bèn làm một bài thơ:

Bí ẩn của lời

Tia nắng đầu tiên của ngày
nhứt định có lời
trong khoảng mong manh giữa ngủ và thức
chắc mình có nghe nắng gọi
nhưng tựa như chiêm bao mình không sao biết
âm hao lời nắng

Giọt mưa hôm qua có lời
nhứt định vậy
lăn dài trên cửa kiếng, vỡ trên vết mình loang
điều múôn nói chắc ray rứt
mình đăm đăm nhìn trời đất hỏi
ngụ nỗi gì trong lời mưa

và ngày mai gió mây cây cỏ bên đường
bụi rác và vết bánh xe lăn lên nhau
đuổi theo nhau trong vô vàn điều vô nghĩa
đâu là bí ẩn của lời

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222