Mưa xuân

Nhiều việc khiến nhức cái đầu quá.
Vụ bắn giết ở trường Virginia Tech không khéo lại quậy lên những làn sóng kỳ thị dân Á châu ở đây. Mình có hai bà bạn người Hàn quốc, cả hai đều lớn tuổi hơn mình và đã sống ở đây mấy chục năm. Họ hẳn là bị sốc về vụ này. Mình không biết an ủi họ ra sao. Bản thân mình còn chưa tự vượt qua nỗi buồn. Cặm cụi viết. Nhưng sao chữ nghĩa ý tứ tắt tị. Sao hồi ở VN mình ngồi vô bàn là viết thoải mái, chuyện tào lao gì cũng viết được. Bây giờ dường như mọi thứ chìm xuống lắng lại, chỉ làm được thơ thôi.

Chợt ngẩn nhìn mưa xuân mơn cỏ biếc
Chợt mềm run giọt lạnh len cổ hở
Ngơ ngác mình chùn chân lối rẻ
Dăm ba nai rừng thong thả
thong thả
yêu

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222