"Dấu ấn đời tôi"
Ngày xưa mình dạy trường Hùng Vương có bạn đồng nghiệp là chị Bạch Cúc. Ông xã chị Cúc là Trương Đình Hiến. Cách đây 10 năm anh Hiến có xuất bản một tập thơ tựa là "Dấu ấn đời tôi". Từ đó đến nay anh vẫn tiếp tục làm thơ. Hôm nay mình đọc lại những bài thơ của anh, từ bài đầu tiên làm năm 1960 cho đến những bài mới nhất viết vào đầu thiên niên kỷ thứ 3. Muốn lập một website để giới thiệu những bài thơ này với bạn bè. Loay hoay cả buổi convert tới convert lui mà font chữ vẫn ... kỳ cục. Những bài thơ do chị Cúc chuyển kèm email cho mình viết bằng font VNI, mình chuyển qua Unicode để post nó. Khi đọc trên word thì tử tế đàng hoàng, khi post lên web thì nó thành ra như vầy:
THĂM LẠI GÒ CÔNG
QUA BẮ́C CẦU NỖI
Vàm cỏ hai chi đến hợp dòng,
Phà đây, nước lũ đã về đông?
Bước chân hiện tại hay tiềm thức?
Cô vé số cười bán ước mong
TRƯỚC BÃI BIỂN TÂN THÀNNH
Biển vẫn vàng nghêu giống thuở nào?
Mà người năm trước chẳng còn bao!
Hải âu mấy cánh trên chòi lá,
Phút chốc quanh ta nước ngập trào.
THĂM NHÀ TRỌ
Ngôi nhà trọ cũ vẫn còn đây,
Bến ngựa, lối hông rêu cỏ đầy.
Mặt ngọc ngày nào phơi phới sắc,
Nay nằm góc tối xác ve gầy.
NGHE TIẾNG HÁT THANH NGUYÊN
Tiếng hát ngân vang trong bóng đêm
Sương tan, sao lặn, gió triều êm.
Hồn bay lên chốn thiên thai ngự,
Lắng đọng vào tim vạn nỗi niềm
THĂM TRƯỜNG
Thăm lại trường xưa dạ rất vui,
Trong vui họp mặt, thoáng bùi ngùi.
Bể dâu mấy cuộc ai còn mất?
Chỉ tấm chân tình sáng mãi thôi.
(Nhân dịp về dự lễ kỷ niệm 45 năm thành lập
trường trung học Gò Công – Trương Công Định)
30/09/2000.
Mình vốn quí những bài thơ như vậy, chân thật có hồn, và người làm thơ như anh Hiến, viết vì trong lòng có điều phải nói ra.
Quới nhân ơi có biết làm sao sữa lỗi cho cái kiểu chữ kỳ cục này không?
THĂM LẠI GÒ CÔNG
QUA BẮ́C CẦU NỖI
Vàm cỏ hai chi đến hợp dòng,
Phà đây, nước lũ đã về đông?
Bước chân hiện tại hay tiềm thức?
Cô vé số cười bán ước mong
TRƯỚC BÃI BIỂN TÂN THÀNNH
Biển vẫn vàng nghêu giống thuở nào?
Mà người năm trước chẳng còn bao!
Hải âu mấy cánh trên chòi lá,
Phút chốc quanh ta nước ngập trào.
THĂM NHÀ TRỌ
Ngôi nhà trọ cũ vẫn còn đây,
Bến ngựa, lối hông rêu cỏ đầy.
Mặt ngọc ngày nào phơi phới sắc,
Nay nằm góc tối xác ve gầy.
NGHE TIẾNG HÁT THANH NGUYÊN
Tiếng hát ngân vang trong bóng đêm
Sương tan, sao lặn, gió triều êm.
Hồn bay lên chốn thiên thai ngự,
Lắng đọng vào tim vạn nỗi niềm
THĂM TRƯỜNG
Thăm lại trường xưa dạ rất vui,
Trong vui họp mặt, thoáng bùi ngùi.
Bể dâu mấy cuộc ai còn mất?
Chỉ tấm chân tình sáng mãi thôi.
(Nhân dịp về dự lễ kỷ niệm 45 năm thành lập
trường trung học Gò Công – Trương Công Định)
30/09/2000.
Mình vốn quí những bài thơ như vậy, chân thật có hồn, và người làm thơ như anh Hiến, viết vì trong lòng có điều phải nói ra.
Quới nhân ơi có biết làm sao sữa lỗi cho cái kiểu chữ kỳ cục này không?