gỗ đỏ ban mai
Mỗi lần đi xuống phố, dù không việc gì đến toà án, mình vẫn cố tình đi ngang nơi đó để thăm cây gỗ đỏ ban mai - mình dịch nôm na cái tên thường gọi Dawn Redwood, tên khoa học của nó là Metasequoia glyptostroboides. Sở dĩ biết rành rọt họ tên nó vì dưới gốc cây có cắm tấm bảng ghi sự tích rằng: giống cây này vốn chỉ được biết đến qua di tích hoá thạch xưa cở 70 triệu năm.
Ngờ đâu năm 1944 dòng dõi nó được phát hiện là vẫn còn ở tận xứ Trung Hoa. Năm 1947 hột cây được đem qua Mỹ và được ươm trồng. Ông Freimann của xứ Bellingham này được bạn tặng cho một cây con. Ông biết là tương lai cây sẽ rất cao lớn nên đem nó trồng trong sân toà án. Khi thành phố qui hoạch và xây dựng lại toà án, cây súyt bị đốn để trống chỗ xây dựng. Nhưng người làm vườn trông coi cây kiểng công viên trình bày với Hội đồng thành phố sự độc đáo của cây này. Hội đồng bèn quyết định là thay vì dời cây để xây nhà thì ... dời nhà cho cây mọc. Kiến trúc sư phải thay đổi đồ án, lấy cây này làm cảnh chính để thiết kế lại toà nhà. Hồi mới xây xong, nhà cao hơn cây, nay thì cây cao hơn nhà, có lẽ chẳng bao lâu nữa toà nhà thuộc loại đồ sộ ở cái thành phố nho nhỏ này sẽ trở thành món đồ chơi xinh xắn đặt dưới gốc cây - nhà xây rồi đâu có cao được nữa, mà cây thì đang tuổi nhi đồng lớn vùn vụt. Giống cây này có thể sống đến cả ngàn năm!
Hồi mới đến đây mình đã mê cây 'ngay từ ánh mắt đầu tiên!'đơn giản vì vẻ đẹp ai cũng phải công nhận của nó. Cây này đẹp quanh năm, cho dù giữa mùa đông trụi lũi hay mùa xuân đầy chồi non lộc nõn. Nhưng mình thấy nó đẹp nhứt là vào lúc tàn thu này.

Hồi mới đến đây mình đã mê cây 'ngay từ ánh mắt đầu tiên!'đơn giản vì vẻ đẹp ai cũng phải công nhận của nó. Cây này đẹp quanh năm, cho dù giữa mùa đông trụi lũi hay mùa xuân đầy chồi non lộc nõn. Nhưng mình thấy nó đẹp nhứt là vào lúc tàn thu này.