Bữa nay đi Seattle thấy ở chợ Việt Nam đã bày bán tết, có chỗ bày mấy chậu mai Mỹ, nụ mai tròn mà không xanh, nhưng hoa nở ra cũng có năm cánh vàng tươi, hơi nhỏ, ngó thấy thương lắm.
Nhận đường liên kết
Facebook
X
Pinterest
Email
Ứng dụng khác
Bài đăng phổ biến từ blog này
Ái luyến Truyện ngắn của Lý Lan Tôi quen một người tình cờ trong một đợt sinh hoạt hè hay công tác hè lúc còn là sinh viên, khoảng 1976-1780. Giai đoạn đó trong đời tôi có thể tóm tắt trong một từ đói. Nhà bạn này gần cái chùa nhỏ, thường qua “ăn chùa”. Nên tôi nghe bạn rủ đi “ăn chùa” cũng ráng đạp xe theo, qua một cái đò, rồi đạp xe quanh co một hồi nữa. Bây giờ tôi không nhớ chính xác địa chỉ, chỉ nhớ chắc chắn có qua đò, vì lần đầu tiên đi đò, lóng ngóng với chiếc xe đạp, đứng ngồi gì cũng không yên, sợ tới chóng mặt ói mữa, người lái đò bực lắm. Chùa theo như tôi nhớ chỉ là một gian nhà nhỏ ngăn đôi, phiá trước có bàn thờ Phật ở giữa. Phiá sau hình như là chỗ ở của một ni sư, tôi không hề vào bên trong nên không biết như thế nào. Phía sau chuà có một gian nhà nhỏ hơn được che thêm mái thấp hai bên và phần nối với chùa cũng được che ...
Nhân vật chính trong truyện Kiều là một sản phẩm hoàn mỹ của trí tưởng tượng đàn ông Nho giáo. Nàng đẹp theo kiểu “ Mai cốt cách tuyết tinh thần” , tài theo kiểu “ Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm” . Sau khi miêu tả và ca ngợi tài sắc của nàng như một siêu mỹ nhân với thiên tài xuất chúng, tác giả kết thúc phần giới thiệu nhân vật rằng “ Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê” , nghĩa là nàng sắp tới tuổi lấy chồng. Ừ, thì lấy chồng. Trong xã hội xưa, con gái sinh ra nuôi lớn lên là để gả chồng, chuốt trau tài sắc là để xứng đáng với trang nam tử sẽ là đấng ông chồng tương lai. Cho đến bây giờ vẫn còn những người con gái được nuôi dạy, và tự dạy mình, sao cho hấp dẫn đàn ông, sao cho lấy được tấm chồng phú quí, rồi dù tấm chồng thế nào cũng phải làm sao cho giữ được chồng. Diễn biến truyện Kiều là những lãng mạn, đau đớn, tủi nhục, và tuyệt vọng của một người đàn bà cố gắng tìm cho mình một người chồng. Có chồng để thân thể người đàn bà chỉ làm một chức năng...
Nhân lúc ngày được coi là còn sớm Con nhái thảnh thơi ngồi trên bờ giếng ngó trời xanh Cơn bão còn ở Philippines Con cắc ké nằm trên nhánh chùm ngây ngáp nghe tôi nói có người bữa hỗm hỏi thăm nó trầm ngâm nhìn mặt giếng biết chừng nào bão qua giờ này ngày vẫn còn là ngày mới lửng thửng bước chân qua lại khoảnh sân mảnh vườn đàn gà trống choai đang học gáy