chuyện sáng nay
em xoè tay
xin
lòng bàn tay lem luốc
bụi bặm lắng đọng thành những đường chỉ tay đen
tôi đưa em khăn thơm ướp lạnh
lau tay đi và ngồi xuống đây ăn với tôi
tô mì nóng em không chờ không thổi
ăn như không chắc nó có thực trên đời
rồi ngước nhìn những ánh mắt chung quanh
em tuột xuống ghế
chạy a lại đám trẻ vé số đánh giày đang bu tới
thảng thốt phân trần
“có một bà điên…”
tôi xoè tay xin
thơ
chữ nghĩa lem nhem lắng đọng
như cặn dưới đáy tô mì bị tạt xuống cống
xin
lòng bàn tay lem luốc
bụi bặm lắng đọng thành những đường chỉ tay đen
tôi đưa em khăn thơm ướp lạnh
lau tay đi và ngồi xuống đây ăn với tôi
tô mì nóng em không chờ không thổi
ăn như không chắc nó có thực trên đời
rồi ngước nhìn những ánh mắt chung quanh
em tuột xuống ghế
chạy a lại đám trẻ vé số đánh giày đang bu tới
thảng thốt phân trần
“có một bà điên…”
tôi xoè tay xin
thơ
chữ nghĩa lem nhem lắng đọng
như cặn dưới đáy tô mì bị tạt xuống cống