tiểu thuyết đàn bà

Đành coi như xong. Chứ coi tới coi lui rồi thế nào cũng sửa lui sửa tới, và sẽ không bao giờ nó ra đời được. Mình phải tự nhủ đây không phải là cuốn tiểu thuyết cuối cùng mà mình viết, cái gì viết chưa đã trong cái này mình sẽ viết trong cái sau, cái gì đã hình thành nên cái này rồi, mình phải chấp nhận như tầm vóc thực của nó. Dở hay cũng ráng chịu. Chấm một cái cuối cùng. Đưa nó qua nhà xuất bản. Từ hôm nay số phận nó ở trong tay người khác. Mình đừng nghĩ đến nó nữa, cho đỡ hồi hộp, cho đỡ lo lắng.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222