quảng cáo tiếp

tiểu thuyết đàn bà có ái tình một tý, dục tình một tý, cao siêu một tý, tục tĩu một tý, sướt mướt một tý , có cả một tý bạo lực nữa. Thí dụ:
...
Hôm đó trời mưa như dự báo. Tiếng sấm nổ vang rền không khác tiếng bom đạn nổ. Khẩu súng trong tay ướt nhơm nhớp dù Thoa không mắc mưa. Chị biết mình chỉ đứng sau cánh cửa chừng năm phút, nhưng mỗi giây trôi qua dài khủng khiếp. Chân chị càng lúc càng mỏi nhừ, chực sụm xúông. Tim chị đập càng lúc càng loạn. Trời mưa mà chị cảm thấy nóng hầm hập, mồ hôi tuôn đầm đìa.
Cánh cửa mở ra.
Một người đi vào.
Đi thẳng tới đúng ba bước. Đứng lại. Không hề quay lại.
Trời mưa, người đó chẳng những đội nón lá tùm hụp mà còn khoác một tấm pông sô lùng thùng nhễu nước long tong. Không nhìn rõ mặt hay vóc dáng, nhưng Thoa nghĩ ngay đây là một người đàn bà.
Ba mươi mấy năm nay Thoa thỉnh thoảng vẫn tự hỏi người đó có phải là đàn bà không. Tại sao trong tích tắc đó chị nghĩ đó là một người đàn bà? Khi người đó cẩn thận bước đúng ba bước ngang qua mặt Thoa rồi đứng lại, Thoa có một cảm giác gần gũi thân thiết, dù chỉ là cảm giác thoáng qua và tan biến ngay trong thời khắc căng thẳng. Lúc đó không có thì giờ cho cảm nhận hay phân tích suy tính gì cả. Thoa đóng cửa, đứng ngay sau lưng người đó, giơ thẳng tay cầm súng tới trước, mũi súng quả là gần chạm vào tấm áo mưa lùng phùng ướt nhem.


Nếu hôm đó trời không mưa, không có sấm nổ như tiếng súng rền?
Thoa xua cái giả thuyết không thể đảo ngược lịch sử đó đi. Sự thực là trời mưa hôm đó. Những gì đã xảy ra là những gì đã xảy ra.
...
(trích tiểu thuyết đàn bà của Lý Lan)

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222