xôi khoai

Sáng nay ăn gói xôi nếp than cúôi cùng của năm con heo vàng. Bà bán xôi sẽ nghỉ Tết từ mai cho đến mùng mười, lý do: sinh viên học sinh nghỉ học rồi, bán xôi ế quá. Bà bán xôi nếp than, xôi đậu phộng, xôi mặn (có thịt chà bông, lạp xưởng), chè đậu, xôi bắp. Gói xôi nhỏ 3.000 đồng, gói xôi lớn 5.000, bịch chè 2.000. Ngày mai đành phải tăng tiêu chuẩn ăn sáng lên nếu bà bán khoai cũng nghỉ Tết. Năm ngàn hoặc ba ngàn thì vẫn mua được mấy củ khoai lang, khoai môn, hay khoai mì luộc. Nhưng bánh mì thịt 8.000 đồng một ổ, hủ tíêu Nam Vang 20.000 một tô.
Nhớ đâu hơn mười năm trước, ông bạn bên tây về sáng sáng đi rảo quanh khu trường học ở góc An Dương Vương - Nguyễn Văn Cừ, mua xôi, mua khoai, mua bắp để ăn sáng, còn hỏi han người bán hàng, tỉ mỉ ghi chú vô sổ tay. Lý do: ở bên tây ổng có dạy lớp văn hoá và tiếng Việt ở trường đại học, sinh viên là những người sắp qua Việt Nam, để làm ăn, du lịch, hay nghiên cứu học hỏi gì đó. Vì vậy ông về đây để “điều nghiên” giá cả và thực tế đời sống.
Hồi đó mình chưa “đi tây”, chưa sống những ngày buồn hiu trong ký túc xá, chưa bị ăn “fast food” triền miên. Mình buồn cười khi đọc những ghi chép về xôi khoai của ông bạn. Trời ơi, Sài Gòn biết bao của ngon vật lạ, nhà hàng sang trọng thíêu giống gì? Ông cười hiền lành nói sinh viên của ông đâu có nhiều tiền, nhiều người vừa đi làm vừa đi học. Để du học một khoá ở nước ngoài, các em phải dành dụm và tìm kiếm tài trợ khó khăn, phải tính toán chi tiêu cẩn thận, với lại các em cũng phải “hội nhập” với sinh viên bản xứ. Hồi đó mình không hiểu lắm: ở bên tây đi “du học” ở Việt Nam à? Tiền tây đem xài ở Việt Nam mà … chi li dữ vậy?
Bây giờ thì mình hiểu rồi.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vượt qua cơn sốc

Ma không chồng

2222